Chất Việt vẫn luôn thổn thức trong mỗi người nghệ sĩ
16:59 |
Nặc danh
Không có nhận xét nào
Một sáng tác để lại nhiều suy ngẫm của Linh Lam
Đầu tàu của GVR đã không cho mình thời gian nghỉ ngơi sau một cuộc thi căng thẳng như ĐLĐ GVR 2012 mà tiếp tục cống hiến khả năng cho đam mê với một sản phẩm mới do chính chị đảm nhiệm hết tất cả công đoạn được mang tên : Chất Việt.
Là ca khúc thứ hai được chính Linh Lam thực hiện beat – mộc mạc nhưng cũng rất sâu cay, như từng khoảnh khắc bình dị xen lẫn những phút giây khó khăn trong cuộc sống vẫn còn nhiều bấp bênh của người Việt. Quay lại với nội dung chính của tác phẩm, Chất Việt mang đến những tư tưởng rất riêng từ nơi thôn quê cho đến chốn đô thị phồn hoa.
Với những sắc thái như sự ồn ào, khói bụi, vẻ xô bồ hối hả của người dân thành thị… thì cảm giác cần một nơi để lánh mình, để một lần thả hồn giữa trời mây là một nhu cầu khá lớn đối với những cư dân của các thành phố lớn. Nhưng bên cạnh đó, sự đối lập ở mọi mặt trong cuộc sống vẫn xuất hiện khi những con người bình dị ở thôn quê lại muốn từ bỏ gốc đa, quán chè, những con sông êm ả trưa hè để một lần được thỏa sức vùng vẫy giữa những đam mê của các tòa nhà chọc trời, các quán bar vồn vã không ngủ mà quên đi người mẹ già đứng nép bên thềm cửa buồn rầu trong cái không khí ảm đạm của căn nhà trống trơn. Cứ như thế, Linh Lam cùng Chất Việt lại cho người nghe thấy được những vòng xoay cứ mãi tiếp diễn, tiếp diễn…
Bên cạnh những cảm xúc hướng về đất Việt thân thương, Linh Lam cũng không quên dành những cảm xúc bâng khuâng khi không biết đến khi nào mới có dịp quay về quê cha đất tổ. Nhưng dù có thế nào đi nữa, trái tim chị vẫn luôn hướng về nơi đây với một Chất Việt vẫn luôn thổn thức.
Linh Lam – Chất Việt
- Hook :
Nếu Stress thì làm sao
ey
Nếu stress làm thế nào?
ey
nếu stress thì kiếm âm nhạc mà ta thả hồn nó vào
eyVerse 1:
Ánh nắng chói chan qua màn cửa
Nhắc mấy đứa bây đi làm nữa
sáng sáng phố đông chật người qua
khói bay mịt mù thật lười quáXin chào các bạn nhỏ
welcome to thành phố
Nơi mà không còn chỗ trống, mọi người phải bu lại thành tổ
Xe lam, xe đạp, xe xích lô
xe hơi xe bắt chó Người đi bộ tự xích vô
Ngó trước ngó sau nếu mà nhà thương không thích vômuốn đi thật xa nơi mà chỉ còn ta với ta
Phải chi mảnh đất chật chội này phút nào đó được nới raTa ghét cảm giác đô thị nơi mà sức sống thật tràn trề
ghét luôn cả những sớm trưa oi bức ôi rất nóng như tận thế
Đôi khi muốn ôm mọi người hỏi sao cứ tỏ ra bận thế
Thôi đi quẳng mối nỗi âu lo bạn ơi quê ta mình cùng vềTa mơ về một không gian chỉ có gió và màu xanh của cây
Trưa trưa nằm mơ giữa nó mà thấy như đang nằm giữa mây
Nghuênh ngoang ta hát vài câu ta muốn tự do thế này
Thênh thang rộng lối mình ta ta đi không sợ ai đạp đế giầy
Ta đuổi theo làn gió, với tay mong chạm được ngàn mây
chỉ mong 1 lần được chạm nó, quên đi những ưu phiền gần đâyHook :
Nếu Stress thì làm sao
ey
Nếu stress làm thế nào?
ey
nếu stress thì kiếm âm nhạc mà ta thả hồn nó vào
eyVerse 2:
Cô em xinh xinh hỏi sao em đứng có 1 mình
Bông lúa ngẩn ngơ khẽ nói với tôi rằng em vẫn đang đợi người tình
Gương mặt đôi mươi nhợt nhạt, mắt em hướng về xa lắm
Nới chỉ có chàng trai trẻ, yên bình và hạnh phúc ghé qua thăm.Người mẹ lăng đi 1 lúc nhìn con cười nhạt nước mắt bà thầm giấu
con gái mẹ ngoan ngày đó đã không còn xa lắm đâu.Hàng cây hai bên đến nay chắc cũng đến mùa thay lá
Đoan đường con gái phải đi là quãng đời người Mẹ đã trải qua.Đứa em ngây ngơ vẫn có thể thấy được nỗi lòng của mẹ
Cơ sao cô em bây giờ vô tâm lại có thê thua 1 đứa trẻ
ngày mai nó biết nếu cô đi rồi chắc Mẹ sẽ buồn lắm
Ngôi nhà đã trống lai càng thêm trống vì đến giờ bố vẫn biệt tăm.đừng khóc mẹ nhé, ngày đó sẽ đến, mệ biết rõ
hay nhu moi ngay, me ơi mọi chuyện để con cứ việc lo
Không gian này yên ắng quá có thể nghe được tiếng rít thầm
Qua đêm nay có lẽ người mẹ đó, ngày về cô gái cũng ít thămHọ ghét sự trống vắng có lẽ họ ghét cái sự yên bình này
Họ thét lên trong khoảng lặng và họ càng ghét nó ngày qua từng ngàyHook :
Nếu Stress thì làm sao
ey
Nếu stress làm thế nào?
ey
nếu stress thì kiếm âm nhạc mà ta thả hồn nó vào
eyTa đã từng đuổi theo làn gió, với tay mong chạm được ngàn mây
Ta từng thích những thứ xa vời đó mà ghét những thứ gần đây
Gió không bao giờ ngừng lại chỉ để không gian cũng có ta
cũng như thời gian không bao giờ dừng lại, chậm chạp sẽ bị bỏ xa
Bản tính con người là thế mơ mộng và không dừng chỗ này
Có lẽ đây chính là lúc bắt ghế ngồi lại suy nghĩ cách sống cần đổi thay.Đôi chân không chạy theo làn gió, đôi tay không với theo ngàn mây
Yêu quý những gì mình từng có, những gì đang nắm trong bàn tayViệt Nam ơi Việt Nam, ngày về có vẻ còn xa quá
nhưng xin hãy đợi người xa xứ này 1 lần được ghé qua nhà
Lang thang 4 bể ta mới biết chất Việt là thứ tạo nên ta
thế nên âm nhạc ta gửi gắm chất Việt ta đặt trên cảTa không viết lên những lời ca vô nghĩa, nó đầy ngụ ý
người nghe vô tình thấy giai điệu buồn nên bảo không thú vị
những gì ta muốn gửi gắm thật sự họ hiểu được bao nhiêu
Chất Việt là sao ? Đừng nghe “bản thể” rồi bảo họ cao chiêuTôi đưa bạn vào thế giới của thành thị và kể lại cậu chuyện của làng quê
Không nói về chuyện yêu đương mộng mị, tôi không phải là bản thể
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét