Thứ Tư, 19 tháng 9, 2012

Đó là Thảm họa Vrap


Tôi viết bài này khi vừa đọc được bài viết: "Cơn sốt" Karik và nỗi lo về ứng xử của giới trẻ - của bạn Thuhien_nguyen68. Tôi không định phản pháo bài viết của bạn và cũng sẽ không đánh giá, bới móc bài viết của bạn. Tôi tôn trọng những gì bạn viết ra và cũng mong ai đọc được bài này của tôi cũng sẽ tôn trọng nó.

Tôi không biết bạn có thích rap hay không. Và cũng không biết bạn hiểu rap đến đâu? Tôi xin kể cho các bạn nghe về lịch sử của rap:

Rap được ra đời khoảng những năm 1979, quê hương của nó là từ nước Mỹ xa xôi. Nhưng ngay tại chính quê hương của nó, nó lại không được đón nhận. Những người trí thức, có học, những gia đình có văn hóa không bao giờ nghe rap và cấm đoán con cái họ nghe thể loại nhạc này đơn giản vì nó xuất phát từ tầng lớp hạ lưu nhất trong xã hội, và họ cho rằng: Đây là dòng nhạc của những kẻ vô học.

Rap được hát bởi những tên du côn chính hiệu, những con người bị áp bức, bóc lột, không có tiếng nói cũng như chỗ đứng trong xã hội. Họ đâu tài năng và có tâm hồn nghệ sĩ đến mức ngồi sáng tác ra những bản nhạc đòi quyền sống, lên tiếng đấu tranh đòi quyền bình đẳng? Họ tìm đến rap như một công cụ giải thoát, ít nhất cũng là nói lên được những điều mình muốn nói, nói lên những suy nghĩ không chỉ của mình mà còn cho cả một tầng lớp.

Những chuyện bất công, sự việc họ nhìn thấy hàng ngày, họ đều gửi vào rap. Những ngôn từ không trau chuốt, rất giản dị, thậm chí là thô tục như chính cuộc sống của họ. Gồ ghề, thô ráp, bụi bặm, cục cằn nhưng gần gũi, ít nhất là với họ và với những người có hoàn cảnh như họ. Xin hãy đọc kĩ, cái gốc của dòng nhạc này là:

TÌM CÔNG LÝ TRONG BẤT CÔNG, TÌM NIỀM VUI TRONG BẤT HẠNH, TÌM TƯƠNG LAI TRONG BẾ TẮC, TÌM CHÚ Ý TRONG SỰ GHẺ LẠNH VÀ CUỐI CÙNG LÀ TÌM TỰ DO.

Và hiện giờ như mọi người đã biết, rap rất thịnh hành, phổ biến trên toàn thế giới, nhiều bạn trẻ đón nhận và yêu nó, đam mê với nó. Không che giấu, mà tôi thấy cũng chẳng có gì đáng xấu hổ khi nói lên rằng: Tôi yêu rap, là một fan của rap. Trong playlist của tôi, chủ yếu là rap.





Bạn nhận xét tôi là một du côn, một đứa vô học, và chắc cũng chẳng tốt đẹp gì? Xin lỗi, nhận xét đó quá phiến diện. Tôi được sinh ra trong một gia đình gia giáo, là một người có học, không chời bời, có thể nói là ngoan, học được. Tôi vẫn yêu rap và nghe rap mặc dù biết rất rõ lịch sử của nó, chưa một lần kì thị, tôi đón nhận nó như một người bạn. Bố mẹ tôi cũng biết tôi nghe rap, họ không thích rap nhưng chưa một lần mắng chửi hay ngăn cấm tôi, bởi họ biết tôi nghe những bài như thế nào?

Tại sao tôi lại yêu rap đến vậy? Xin thưa, bởi tôi vốn là một người đơn giản và thích những cái gì đó chân chất, mộc mạc, không bóng bẩy, hoa mỹ, cầu kì. Và tôi tìm thấy rap là một người bạn như vậy. Lời hát của Rap giản dị đến mức bạn thấy nó quá trần trụi? Đúng! Nếu không trần trụi không phải là rap đâu bạn ơi. Lời hát của rap rất gần gũi với lời ăn tiếng nói hàng ngày, không một chút gọt giũa. Tôi thích như vậy. Rap nói được tất cả những gì con tim muốn nói, diễn đạt hết tất cả những suy nghĩ của ta chứ không kén chọn khó tính đề tài.

Tôi thấy nhiều bài nhạc trẻ hiện nay, có nhiều bài đang hot, nhưng tôi nghe mà sao thấy nó sáo rỗng và giả dối đến vậy. Người viết cứ cố tìm cho nó những ca từ ngọt ngào, văn chương nhất nhưng lại chẳng hợp với cảm xúc chút nào. Có những bài nhạc rất hay, nhưng ca từ thì lại khiến người nghe muốn "bịt tai" hay tắt ngay tức khắc. Vậy nên tôi rất khó tính khi nghe nhạc trẻ của Việt Nam. Có những bài tôi tìm nghe nhạc của nó mà không có lời. Vì giai điệu thì quá tuyệt mà ca thì quá lố.

Nói như vậy không có nghĩa là nhạc trẻ Việt không có gì đáng nghe. Tôi vẫn có những bài hát nằm trong playlist và nghe hoài không chán. Không vơ đũa cả nắm. Tôi cũng không đứng ra để bảo vệ hoàn toàn cho rap, mà cụ thể là rap Việt, vì tôi biết nó vẫn còn có sạn. Bạn lên tiếng chàng rapper có cái nickname là Karik vì rap của anh ta có thể ảnh hưởng đến văn hóa của giới trẻ, tôi đồng ý với bạn. Nhưng như tôi đã nói, không vơ đũa cả nắm được.

Tôi công nhận trong thế giới của rap có một bộ phận được gọi là "rap bẩn". Tôi đã nghe, và đúng là không thể nghe được, không thể chấp nhận được dù tôi có quan niệm rất thoáng và Rap huống hồ những người không có thiện cảm về rap ngay từ đầu nên họ bất bình là đúng thôi.

Thời gian qua mọi người nhắc nhiều đến thảm họa Vpop, vậy theo tôi những bài "rap không sạch" đó cũng là những thảm họa Vrap. Và như vậy cũng cần lên tiếng và loại bỏ. Nhưng hãy nên nhớ rằng bên cạnh đó vẫn còn rất nhiều, rất nhiều những bản rap đáng nghe, đáng trân trọng. Rap cũng có chỗ đứng và tiếng nói của nó trong biển lớn nghệ thuật.

Hãy là một người nghe nhạc thông minh và sáng suốt. Dù là thể loại nhạc nào thì cũng nên nghe một cách có chọn lọc! Có như vậy mới không có chỗ cho những thảm họa lên ngôi!

Đây là vài dòng chia sẻ của tôi. Mong được mọi người đón nhận. Và tất nhiên không sợ bị ném đá!

Trước khi ném đá xin hãy dành vài phút để nghe bài rap sau, bài rap tôi rất thích vì ý nghĩa của nó!

         

Trích một đoạn trong lời bài hát:

Tờ giấy báo đỗ đại học,có lẽ là niềm vui đầu của mẹ nhưng đó vẫn chưa là điều chắc chắn khi tôi đã làm mẹ rơi lệ vì những con điểm chưa đc cao vì những con nợ chưa được trả. Mẹ ko đánh tôi mà nói với tôi "Cuộc thi vẫn còn chưa ngũ ngã, nên con hãy cố gắng vượt qua". Là vì mẹ, vì gia đình, vì tất cả, vì những người yêu thương tôi. Tôi ko muốn ai phải ghét tôi tôi ko muốn mẹ già đi vì tôi hay lệ phải rơi vì tôi mà tôi luôn tin 1 ngày nào đấy mẹ sẽ tự hào về chính tôi.





Bài Viết trên  http://yume.vn/bluemoon_07/article/do-la-tham-hoa-vrap.35D57AE0.html  phản bác lại bài viết  http://yume.vn/news/thoi-su-kinh-te/thoi-su-phap-luat/quot-con-sot-quot-am-nhac-cho-bua-va-noi-lo-ung-xu-cua-gioi-tre.35A8EB0A.html


Chúng tôi những người của Cộng đồng Việt Rap rất cảm ơn bạn :)
Chuyên mục:

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét